DSO - DIỄN ĐÀN SINH VIÊN ĐÀ LẠT

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

DIỄN ĐÀN SINH VIÊN ĐẠI HỌC ĐÀ LẠT


2 posters

    tự răn mình!

    pe_con.lonely
    pe_con.lonely
    Thử việc văn phòng
    Thử việc văn phòng


    Giới tính : Nữ
    Tổng số bài gửi : 75
    Tuổi : 34
    Cảm ơn : 10

    tự răn mình! Empty tự răn mình!

    Bài gửi by pe_con.lonely 2010-11-23, 09:24

    Có bao giờ mình ngạc nhiên vì đứa trẻ nhà bên dễ thương quá!
    Có bao giờ mình thấy lạ vì bỗng thấy nụ hoa đêm qua đã khoe sắc điểm hương?
    ...........

    Có mấy khi mình trầm tư suy nghĩ rồi chợt bàng hoàng thảng thốt vì chợt nhận ra mình đã bỏ qua biết bao cơ hội quanh mình!

    Có mấy khi mình sống chậm lại để xoa đầu đứa bé bên đường, để chào một bà cụ, để đẩy giúp chị lao công xe rác nặng nề....

    Có mấy khi .........

    Có phải cuộc sống quanh ta đã quá thân thuộc đến nỗi chúng ta không nhận ra muôn màu kì diệu của nó?
    Có phải ta đã quá vội vã để rồi bỏ lại sau lưng mình bao nỗi yêu thương?
    .........................

    Một ngày, rồi lại một ngày trôi qua.....
    Có bao giờ mình ngạc nhiên vì những việc mình đã làm được?
    Có bao giờ mình tiếc nuối vì những gì đã vuột khỏi tầm tay?
    Có, có nhiều lắm, không sao đong đếm cho hết được.

    Nhưng, tiếc nuối để làm gì? Để không bao giờ quên quá khứ ư?... Than trách để làm gì? Để vết thương lòng mãi mãi không liền sẹo được sao?...
    Thời gian đâu để mình cứ mãi rơi nước mắt, để cứ mãi ngẩn ngơ?

    Phải ngước lên!


    Thay vì cứ hoài đắm chìm trong những bộn bề lo toan của cuộc đời để rồi day dứt vì nuối tiếc thì hãy nhìn đời đi; nhìn đi những đứa trẻ ngày ngày đánh giày, bán vé số; hãy nhìn những cụ già tóc đã trắng màu sương mà vẫn ngày ngày gom rác kiếm đồng ra đồng vào để nuôi đứa con tàn tật, đứa con có vấn đề tâm thần của mình ở nhà....

    Dù họ khổ, dù đã bao lần họ phải nuốt nước mắt ngược vào trong nhưng đứa bé lang thang ấy vẫn nô đùa khi chơi cùng chúng bạn; cụ già ấy vẫn rơi những giọt nước mắt hạnh phúc khi con mình được một bữa no...

    Còn mình....đầy đủ và hạnh phúc quá!
    Mình được đi học còn người ta phải lao vào đời, bon chen với đời để sống và tồn tại....
    Mình được học cái hào sảng của lịch sử, cái chải chuốt mượt mà của thơ ca, còn người ta chỉ có thể nghĩ đến đồng lương và công việc....
    Mình mải mê món ngon, quần áo đẹp, trang sức cầu kỳ, còn người ta chỉ mong có tấm áo ấm khi trời chợt đổ cơn mưa...
    Mình cứ mãi khóc lóc than thở vì yêu, còn người ta... người ta thao thức hằng đêm lo lắng cho cuộc sống của ngày mai...

    Thôi khóc đi! Thôi trách móc và nuối tiếc đi! Mình nợ cuộc đời nhiều lắm, biết không!

    Nợ bản thân mình bao hoài bão và dự định; nợ bạn mình sự khó khăn vất vả khi mình cơm no áo ấm còn bạn: khó nhọc một bữa cơm; nợ thầy bao gian truân của những buổi lên lớp; nợ cô mình bao kiến thức còn vương tiếng thở dài đêm khuya; và trên hết, mình nợ Mẹ những giọt nước mắt trăn trở, nợ đôi vai gầy mỗi ngày lại thêm hao mòn; nợ Cha mái tóc mỗi buổi sáng lại thêm bạc và khuôn mặt mỗi chiều lại hằn lên những nếp nhăn...

    Nợ, nợ, nợ...Trời ạ! Ba ơi, Mẹ ơi, biết bao giờ con mới trả hết, biết bao giờ con mới lau khô những giọt nước mắt lăn dài trên gò má xanh xao...biết bao giờ tấm thân lao nhọc của Ba Mẹ mới thôi một nắng hai sương vất vả vì con?....

    Biết vậy, thì thôi, đừng khóc nữa nhé!
    Biết vậy, thì thôi, đừng ủ rũ chau mày....
    Biết vậy, thì thôi, đừng làm gì để mình phải hói tiếc...
    Biết vậy, thì thôi, phải cố gắng lên!
    ...........



    cuchuoilamdong
    cuchuoilamdong
    Thử việc văn phòng
    Thử việc văn phòng


    Giới tính : Nam
    Tổng số bài gửi : 89
    Tuổi : 38
    Cảm ơn : 14

    tự răn mình! Empty Re: tự răn mình!

    Bài gửi by cuchuoilamdong 2010-11-23, 15:29

    hao hay, thak 1 cái
    - hành động làm gì đó thật khó nhưng khi bắt đầu suy nghĩ và bận tâm về nó là những bước đấu tiên để llna2 dc.
    pe_con.lonely
    pe_con.lonely
    Thử việc văn phòng
    Thử việc văn phòng


    Giới tính : Nữ
    Tổng số bài gửi : 75
    Tuổi : 34
    Cảm ơn : 10

    tự răn mình! Empty Re: tự răn mình!

    Bài gửi by pe_con.lonely 2010-11-24, 00:32

    thực ra thì càng suy nghĩ và bận tâm nhiều thì sẽ cản trở hành động chứ! em nghĩ vậy.
    cuchuoilamdong
    cuchuoilamdong
    Thử việc văn phòng
    Thử việc văn phòng


    Giới tính : Nam
    Tổng số bài gửi : 89
    Tuổi : 38
    Cảm ơn : 14

    tự răn mình! Empty Re: tự răn mình!

    Bài gửi by cuchuoilamdong 2010-11-25, 06:25

    vâng kiểu suy nghi sau 0h hằng ngày kuon6 thì sao hd dc
    pe_con.lonely
    pe_con.lonely
    Thử việc văn phòng
    Thử việc văn phòng


    Giới tính : Nữ
    Tổng số bài gửi : 75
    Tuổi : 34
    Cảm ơn : 10

    tự răn mình! Empty Re: tự răn mình!

    Bài gửi by pe_con.lonely 2010-11-26, 08:27

    ẹt ẹt. có 2 phút sau 0h mà bác cũng chém em mạnh tay thế! hix

    Sponsored content


    tự răn mình! Empty Re: tự răn mình!

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: 2024-11-15, 00:58