Chắc quý vị nào cũng đã từng có những giây phút giận hờn,có thể là với người bạn,với người yêu,..vv.vậy câu chuyện của họ dưới đây thế nào he?
Họ cãi nhau...cô gái xuống xe đi bộ...
chàng trai chạy theo...nắm tay cô gái....
....tôi......
đứng nhìn...ngơ ngác.....
...bất chợt...
họ nhìn tôi....
...tôi quay đi chỗ khác....
tôi đi một mình trên 1 góc hẻm.....
có lẽ em vẫn bên tôi...cùng tôi đi...
HỌ sao mà giống quá vậy?
nhiều lúc em giận ...em cũng nũng nịu như vậy.... anh thích chạy theo cầm đôi bàn tay em lại.....rồi 1 lát em hết giận.....
em đòi đi ăn kem rồi trượt patin.................
....nhưng chỉ là kĩ niệm......
trời thành phố lạnh quá....chắc cơn mưa chiều mang hơi lạnh tới bây giờ....
....hôm nay tôi không uống rượu....nói thật ra là tôi ko say.......
...tôi nhận ra...xung quanh tôi ...còn rất nhiều kỉ niệm về em.........
từ những chiếc lá rơi...cho đến góc tường cuối hẻm.....
có lẽ anh ko thễ nào quên đc hình bóng cũa em....
em hồn nhiên vô tư....
có lẽ cuộc sống vs em như vậy là đủ....
cảm ơn ông trời đã cho em đc đến bên tôi.....
Rồi ông mang em đi...ko cho tôi 1 cơ hơi giữ em lại đc.....
có lẽ ông thích vậy....
ừhm ....tôi ko trách ông đâu....tôi biết cái cuộc sống đầy trớ trêu....
tôi biết bây h tôi phãi bước đi trên con đường đời 1 mình mà ko có em.....
Tôi sẽ ko khóc trong nỗi đau mà ông ban tặng nữa .....
Cảm ơn cuộc đời đã có đc em....
Ngày em chặt vặt vs cơn đau.....
tim anh như chết lặng.....
anh ko biết làm gì...
anh thật vô dụng...bà xã haz
ngày đó bà xã chăm sóc anh lúc anh bệnh...vậy là anh khỏi bệnh.....
thế mà tại sao bà xã bệnh...anh ko giữ bà xã lại đc....
hihi tại cái căn bệnh thôi...mà ko tại ko có thuốc....mà củng ko...tại ông trời......ỗng trêu người đó.....
chắc có lẻ anh ko tốt nên ỗng ban cho anh nỗi đau này...
nỗi đau mất em...ko còn gì nữa.....
có lẽ đời nó vậy...
KỆ...
em luôn sống trong anh...trong bạn bè em......
em luôn đi bên anh ....cầm tay anh.....
ăn với anh....đi dạo vs anh....
và đêm đêm luôn bên anh đi dòng dòng thành phố......
anh luôn ao ước đc năm tay em 1 lần nữa....ôm em thật chặt 1 lần nữa.......đễ rồi mất em...anh củng cam chịu....
em biết ko...anh muốn sang bên kia thế giới để gặp em....
nhưng anh sợ có nhiều thế giới quá...lỡ anh chết đi...ông trời ỗng cho anh wa 1 thế giới khác thế giới em thì sao.....
mà anh củng ko biết...sao nữa.....
vậy thì a sống....c/s chỉ là trò chơi cũa ông trời và anh biết điều đó....
anh biết ....biết là em mãi bên anh....
anh sẽ viết cho em.....viết cho em thật nhiều......
đêm.......anh không một mình...vì anh có em rồi mà......
Đêm.......anh vẫn ngồi đây.....chờ mây bay khuất......
iu em lắm bà xã.......
Họ cãi nhau...cô gái xuống xe đi bộ...
chàng trai chạy theo...nắm tay cô gái....
....tôi......
đứng nhìn...ngơ ngác.....
...bất chợt...
họ nhìn tôi....
...tôi quay đi chỗ khác....
tôi đi một mình trên 1 góc hẻm.....
có lẽ em vẫn bên tôi...cùng tôi đi...
HỌ sao mà giống quá vậy?
nhiều lúc em giận ...em cũng nũng nịu như vậy.... anh thích chạy theo cầm đôi bàn tay em lại.....rồi 1 lát em hết giận.....
em đòi đi ăn kem rồi trượt patin.................
....nhưng chỉ là kĩ niệm......
trời thành phố lạnh quá....chắc cơn mưa chiều mang hơi lạnh tới bây giờ....
....hôm nay tôi không uống rượu....nói thật ra là tôi ko say.......
...tôi nhận ra...xung quanh tôi ...còn rất nhiều kỉ niệm về em.........
từ những chiếc lá rơi...cho đến góc tường cuối hẻm.....
có lẽ anh ko thễ nào quên đc hình bóng cũa em....
em hồn nhiên vô tư....
có lẽ cuộc sống vs em như vậy là đủ....
cảm ơn ông trời đã cho em đc đến bên tôi.....
Rồi ông mang em đi...ko cho tôi 1 cơ hơi giữ em lại đc.....
có lẽ ông thích vậy....
ừhm ....tôi ko trách ông đâu....tôi biết cái cuộc sống đầy trớ trêu....
tôi biết bây h tôi phãi bước đi trên con đường đời 1 mình mà ko có em.....
Tôi sẽ ko khóc trong nỗi đau mà ông ban tặng nữa .....
Cảm ơn cuộc đời đã có đc em....
Ngày em chặt vặt vs cơn đau.....
tim anh như chết lặng.....
anh ko biết làm gì...
anh thật vô dụng...bà xã haz
ngày đó bà xã chăm sóc anh lúc anh bệnh...vậy là anh khỏi bệnh.....
thế mà tại sao bà xã bệnh...anh ko giữ bà xã lại đc....
hihi tại cái căn bệnh thôi...mà ko tại ko có thuốc....mà củng ko...tại ông trời......ỗng trêu người đó.....
chắc có lẻ anh ko tốt nên ỗng ban cho anh nỗi đau này...
nỗi đau mất em...ko còn gì nữa.....
có lẽ đời nó vậy...
KỆ...
em luôn sống trong anh...trong bạn bè em......
em luôn đi bên anh ....cầm tay anh.....
ăn với anh....đi dạo vs anh....
và đêm đêm luôn bên anh đi dòng dòng thành phố......
anh luôn ao ước đc năm tay em 1 lần nữa....ôm em thật chặt 1 lần nữa.......đễ rồi mất em...anh củng cam chịu....
em biết ko...anh muốn sang bên kia thế giới để gặp em....
nhưng anh sợ có nhiều thế giới quá...lỡ anh chết đi...ông trời ỗng cho anh wa 1 thế giới khác thế giới em thì sao.....
mà anh củng ko biết...sao nữa.....
vậy thì a sống....c/s chỉ là trò chơi cũa ông trời và anh biết điều đó....
anh biết ....biết là em mãi bên anh....
anh sẽ viết cho em.....viết cho em thật nhiều......
đêm.......anh không một mình...vì anh có em rồi mà......
Đêm.......anh vẫn ngồi đây.....chờ mây bay khuất......
iu em lắm bà xã.......