đôi khi tôi buồn
Đôi khi tôi buồn.......
vì trời lặng gió, bởi tôi đang rất cần một cơn gió mát để xua tan cái
căng thẳng trong cuộc sồng tất bật này.............
Đôi khi tôi buồn....... vì
tôi chẳng hiểu sao trong cuộc sống này còn quá nhiều nỗi bất công, kẻ
thì giàu nhưng hách dịch quá, người lại nghèo nhưng luôn mở rộng vòng
tay với những ai cần giúp đỡ, sẻ chia.............
Đôi khi tôi buồn....... vì
nhìn những chú bé ko gia đình, lưu lạc nơi xứ người tìm kiếm một việc
làm tự nuôi sống bản thân, cần một ánh mắt yêu thương, một tấm lòng
nhân ái để chở che dưới một mái nhà..........
Đôi khi tôi buồn....... vì
thành tích học tập của mình không cao, không làm tôi hãnh diện và lúc
đó tôi đã khóc, một cách "ngon lành" và luyến tiếc nhưng thâm tâm vẫn
mong một sự an ủi nào đó dù nhỏ bé từ bạn bè.............
VÀ............
Đôi khi tôi buồn....... vì
bạn chẳng ở bên tôi lúc này, ngay lúc tôi cần bạn nhất, ngay lúc tôi
thực sự thấy cô đơn, muốn nhìn thấy bạn, bởi từ lâu bạn đã là một ánh
lửa sưởi ấm trái tim tôi............
Đôi khi tôi buồn....... vì
bạn lạnh nhạt với tôi, chẳng biết vô tình hay cố ý, bạn chẳng còn hỏi
han, quan tâm, chăm sóc tôi như ngày nào nữa............
Đôi khi tôi buồn....... vì
bạn chẳng lắng nghe những lời khuyên chân thật của tôi, những lời
khuyên mà nó sẽ giúp bạn rất nhiều trong cuộc sống..........
Đôi khi tôi buồn....... vì
tôi thấy mình bất lực quá, muốn kéo bạn lại gần mà chẳng biết dùng lời
lẽ nào để nói ra............. (Chỉ biết tỏ vẻ không vui trước mặt bạn)
Đôi khi tôi buồn....... vì
tôi muốn ôm bạn mà khóc để giả toả đi những ấm ức, lo âu, áp lực hay
chỉ đơn thuần vì tôi đang muốn khóc..............
Đôi khi tôi buồn....... vì
tôi cần bạn mà bạn chẳng hề hay biết, tôi cũng chẳng thể gợi ý vì lúc
đó có wá nhiều "khán giả" xung quanh............
Đôi khi tôi buồn....... vì tôi chợt nhận ra tôi giống như một bông tuyết bé nhỏ,
bên ngoài có vẻ lạnh lùng - vô tình hay bướng bỉnh đấy, nhưng
có ngờ đâu tâm hồn tôi lại quá ư là mỏng manh, dễ vỡ, nó rất dễ bị tác
động bởi "ngoại cảnh", có thể bị tổn thương bất cứ lúc nào vì những lời
nói "vô tâm" hay có lẽ là thái độ "phớt ăng lơ" của bạn..........
Trút cạn "bầu tâm sự" mà bấy lâu nay ấp ủ tôi thấy nhẹ nhõm biết dường nào, vẫn mong sẽ có người đọc được và "suy nghĩ lại" , bởi tôi không phải là người dễ bỏ cuộc trước thử thách mà bạn đặt ra...........
[You must be registered and logged in to see this link.]
Đôi khi tôi buồn.......
vì trời lặng gió, bởi tôi đang rất cần một cơn gió mát để xua tan cái
căng thẳng trong cuộc sồng tất bật này.............
Đôi khi tôi buồn....... vì
tôi chẳng hiểu sao trong cuộc sống này còn quá nhiều nỗi bất công, kẻ
thì giàu nhưng hách dịch quá, người lại nghèo nhưng luôn mở rộng vòng
tay với những ai cần giúp đỡ, sẻ chia.............
Đôi khi tôi buồn....... vì
nhìn những chú bé ko gia đình, lưu lạc nơi xứ người tìm kiếm một việc
làm tự nuôi sống bản thân, cần một ánh mắt yêu thương, một tấm lòng
nhân ái để chở che dưới một mái nhà..........
Đôi khi tôi buồn....... vì
thành tích học tập của mình không cao, không làm tôi hãnh diện và lúc
đó tôi đã khóc, một cách "ngon lành" và luyến tiếc nhưng thâm tâm vẫn
mong một sự an ủi nào đó dù nhỏ bé từ bạn bè.............
VÀ............
Đôi khi tôi buồn....... vì
bạn chẳng ở bên tôi lúc này, ngay lúc tôi cần bạn nhất, ngay lúc tôi
thực sự thấy cô đơn, muốn nhìn thấy bạn, bởi từ lâu bạn đã là một ánh
lửa sưởi ấm trái tim tôi............
Đôi khi tôi buồn....... vì
bạn lạnh nhạt với tôi, chẳng biết vô tình hay cố ý, bạn chẳng còn hỏi
han, quan tâm, chăm sóc tôi như ngày nào nữa............
Đôi khi tôi buồn....... vì
bạn chẳng lắng nghe những lời khuyên chân thật của tôi, những lời
khuyên mà nó sẽ giúp bạn rất nhiều trong cuộc sống..........
Đôi khi tôi buồn....... vì
tôi thấy mình bất lực quá, muốn kéo bạn lại gần mà chẳng biết dùng lời
lẽ nào để nói ra............. (Chỉ biết tỏ vẻ không vui trước mặt bạn)
Đôi khi tôi buồn....... vì
tôi muốn ôm bạn mà khóc để giả toả đi những ấm ức, lo âu, áp lực hay
chỉ đơn thuần vì tôi đang muốn khóc..............
Đôi khi tôi buồn....... vì
tôi cần bạn mà bạn chẳng hề hay biết, tôi cũng chẳng thể gợi ý vì lúc
đó có wá nhiều "khán giả" xung quanh............
Đôi khi tôi buồn....... vì tôi chợt nhận ra tôi giống như một bông tuyết bé nhỏ,
bên ngoài có vẻ lạnh lùng - vô tình hay bướng bỉnh đấy, nhưng
có ngờ đâu tâm hồn tôi lại quá ư là mỏng manh, dễ vỡ, nó rất dễ bị tác
động bởi "ngoại cảnh", có thể bị tổn thương bất cứ lúc nào vì những lời
nói "vô tâm" hay có lẽ là thái độ "phớt ăng lơ" của bạn..........
Trút cạn "bầu tâm sự" mà bấy lâu nay ấp ủ tôi thấy nhẹ nhõm biết dường nào, vẫn mong sẽ có người đọc được và "suy nghĩ lại" , bởi tôi không phải là người dễ bỏ cuộc trước thử thách mà bạn đặt ra...........
[You must be registered and logged in to see this link.]