DSO - DIỄN ĐÀN SINH VIÊN ĐÀ LẠT

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

DIỄN ĐÀN SINH VIÊN ĐẠI HỌC ĐÀ LẠT


5 posters

    Đợi Ba trở về...!

    duongtuanz
    duongtuanz
    Lao công tạp vụ
    Lao công tạp vụ


    Tổng số bài gửi : 6
    Cảm ơn : 2

    Đợi Ba trở về...! Empty Đợi Ba trở về...!

    Bài gửi by duongtuanz 2009-08-04, 11:27

    Sống trên thế giới này đã 22 năm, ở tuổi này người ta đã bắt đầu nhìn về những gì mà mình đã đi qua, đã biết tiếc nuối những gì tốt đẹp, ân hận với những sai lầm và ước mơ rằng giá như mình đã sống khác đi.
    Gia đình tôi không hoàn hảo, nó vỡ tan ra từng mảnh nhỏ từ khi tôi chưa biết chân trọng nó, từ khi tôi còn chưa biết trở thành chất keo dính để hàn gắn những rạn nứt trong gia đình để đến bây giờ, 4 mảnh đời trong gia đình tôi sống ở 3 nơi khác nhau.
    Sống trong nghèo khó ở một làng quê heo hút.
    Sáng sáng Ba, Mẹ tôi đi làm thuê cho mọi người trong làng, Chị tôi đi mót những gì còn sót lại sau những vụ mùa, còn tôi đi vơ những chiếc lá sắn khô queo quắt trên ngọn đồi nhỏ sau nhà. Cuộc sống tuy khó khăn nhưng đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất mà tôi có được từ gia đình. Rồi Cha tôi vào nam để kiếm tìm một cuộc sống tốt hơn, đó là sự bắt đầu. Rồi Chị tôi bỏ đi trong một lần giận Mẹ, Mẹ tôi ngơ ngác tìm đứa con gái 15 tuổi chưa một lần đi qua khỏi cổng làng bé tý teo, cuộc sống dần trở nên thầm lặng. Ba tôi trở về và Ba, Mẹ tôi thường xuyên cãi cọ, tôi sợ nhìn thấy Ba tôi lúc đó, mặc dù ông không đánh Mẹ tôi nhưng nhìn mắt ông vằn đỏ những tia máu, mặt ông tím tái đập vụn bất cứ thứ gì ông nhìn thấy đã khiến tôi run rẩy sợ hãi, máu trong người tôi như đông lại, Mẹ tôi quằn quại, tóc tai bà rối tung, lẩy bẩy giằng lấy những thứ Ba tôi định quăng đi, nước mắt ướt đẫm ngực áo bà, ngôi nhà gianh bé nhỏ trở nên méo mó, mỏng manh trước nỗi tức giận tận cùng của Ba tôi, ngằn ngặt nước mắt của Mẹ tôi hòa cùng những tiếng gào thét.
    Tôi nấp sau bờ giếng mắt đơ dại, nhìn mọi thứ không còn nguyên lành, tôi không đủ can đảm để chạy ra níu tay ba tôi lại và nói với ông rằng tôi sợ hãi và không muốn chuyện này sẩy ra. 6 tuổi, tôi bắt đầu được gửi đi ở nhờ mọi người trong họ hàng, ở với Cô, ở với Gì, rồi ở với Ông Nội, đến khi học cấp hai tôi ở với Ba tôi trên huyện, nơi Ba tôi làm việc, còn Mẹ tôi ở quê một mình với ruộng đồng ngái mùi đất. Tôi không còn nói chuyện và vui đùa với Ba tôi, Ông đã cố gắng để gần gũi tôi hơn, nhưng tôi đã không tiếp nhận điều đó, ông đã cố gắng lo cho tôi và làm tôi đầy đủ mọi thứ, nhưng tôi đã nhận nó như đó là nghĩa vụ mà ông phải làm cho tôi. Tôi không còn ôm chặt lấy Ba tôi lúc ngủ, không còn lấy bàn tay nhỏ bé của mình để xoa xoa chiếc cằm lởm chởm râu của ông. Tôi để mặc cuộc sống của Ba tôi và sống với thế giới của mình, rồi Ba tôi gần gũi với một người đàn bà khác, ông trở nên vui vẻ, đôi mắt tôi nhìn thấy bây giờ không phải là vằn những tia máu mà nó đã biết cười. Tối tối Ba tôi chờ cho tôi ngủ, rồi lặng lẽ đi ra khỏi nhà và trở về trước lúc tôi thức giấc, nhiều đêm không ngủ được, tôi nằm trên chiếc giường hoang hoác bóng tối mà nghèn nghẹn nơi cổ họng, tôi hiểu chính tôi đã phần nào đánh để đánh mất ông. Tôi năng về quê thăm Mẹ tôi hơn, nhìn mẹ tôi lụi cụi trồng rau, chăn gà, xới những luống đất nhỏ trước cửa trồng những cây đu đủ, thứ cây mà Ba tôi rất thích, lòng tôi se lại, buồn bã nhìn bà cười.
    Tôi nhìn gia đình tôi cứ thế xa cách mà không tìm cách níu kéo lại, tôi không muốn nhìn thấy Ba tôi khi ông ấy trở về, tôi sợ phải nghe Mẹ tôi hỏi Ba tôi có khỏe không? sợ phải nghe bà dặn tôi phải đỡ đần ông những gì có thể. Sống trong lặng lẽ, 3 người trong một gia đình sống với 3 thế giới riêng biệt, đáng nhẽ ra tôi phải là chiếc cầu để nối những thế giới ấy lại với nhau, tôi hiểu, nếu Ba tôi nhận được niềm vui từ tôi, người con ông đặt nhiều yêu thương và hi vọng thì có thể mọi chuyện đã khác. Rồi Mẹ tôi biết chuyện, bà lặng lẽ bỏ nhà cửa lên ở với cùng với ba tôi và tôi, lặng lẽ chịu đựng không đay nghiến hay trách móc ba tôi, bà sợ tôi buồn, sợ tâm hồn tôi sẽ có những khoảng trống lớn. Ba tôi bỏ công ty, lại vào Nam và mang theo người đàn bà kia sau khi về quê bán hết những gì có thể. 10 năm làm lụng tích góp, 10 năm đất mặn những giọt mồ hôi của Mẹ, những cây đu đủ cũng đã ra 2 - 3 mùa trái. Mẹ tôi lại lặng lẽ ngồi trải tóc bên chiếc giường cũ ọp ẹp, những sợi tóc bạc quấn vào chiếc lược sừng, rối tung. Tôi biết bà không giận Ba tôi, bà chỉ buồn, rất buồn và dù tôi đã cố gắng để lòng mình lắng xuống nhưng trong sâu thẳm tôi vẫn yêu ba tôi, tôi biết rằng cả cuộc đời ông đã cố gắng mang hết tình yêu thương để dành cho tôi, nhưng tôi lại từ chối, hắt hủi, giận dỗi một cách trẻ con và ngu ngốc. Ba tôi cũng cần yêu thương, ông cũng cần những cái ôm thật chặt, cần những lời nói ngọt ngào, thứ mà tôi đã không dành cho ông khi tôi có thể.
    Có nhiều đêm, trong giấc mơ của mình tôi thấy Ba tôi trở về, xác xơ, héo hắt, mẹ tôi đón ba tôi bằng một cái mỉm cười tha thứ. Có lẽ lúc đó tôi đã khóc, khóc trong giấc mơ của mình khi không đủ can đảm để cho nước mắt chẩy khi tỉnh táo. Tôi chạy trốn chính những gì mà tôi mơ ước.
    Mở rộng lòng mình, mang yêu thương để hàn gắn những gì đã rạn nứt, đừng để những ích kỷ, nhỏ nhen len lỏi vào mong ước và yêu thương. Có thể những người thân yêu của mình sai lầm lúc nào đấy, nhưng hãy nhìn những gì mà họ đã dành hết cho những người con của mình, cảm nhận những gì mà họ đáng được nhận. Yêu thương và tha thứ là cách duy nhất mang mọi người đến gần nhau hơn. Một lúc nào đấy, khi chân đã mỏi, tóc đã bạc, ông ấy trở về, tôi sẽ giang rộng vòng tay ôm chặt lấy Ba tôi và nói với ông ấy rằng tôi yêu ông ấy đến như thế nào, tôi chắc Mẹ tôi cũng sẽ mỉm cười vì bà ấy là người luôn sống hết những yêu thương của mình. Sẽ không bao giờ là muộn màng và hối tiếc khi dùng yêu thương để yêu thương. Tôi sẽ chờ ngày Ba tôi trở về và cùng ông trồng những cây đu đủ trước vườn nhà


    Được sửa bởi duongtuanz ngày 2009-08-05, 12:11; sửa lần 3.
    mike_dany
    mike_dany
    Lao công tạp vụ
    Lao công tạp vụ


    Giới tính : Nam
    Tổng số bài gửi : 21
    Cảm ơn : 2

    Đợi Ba trở về...! Empty Re: Đợi Ba trở về...!

    Bài gửi by mike_dany 2009-08-04, 11:28

    🇰🇷
    tvt
    tvt
    Điều hành viên
    Điều hành viên


    Giới tính : Nam
    Tổng số bài gửi : 578
    Tuổi : 34
    Cảm ơn : 117

    Đợi Ba trở về...! Empty Re: Đợi Ba trở về...!

    Bài gửi by tvt 2009-08-04, 18:06

    mỗi người một hoàn cảnh , dù thế nào chúng ta cũng phải đối mặt vượt qua nó để sống tốt hơn . xin chia sẻ ...


    Lần sau bạn post lên chữ to to một tí, minh căng mắt ra rồi mới đọc được hà ..... 🇷🇸
    redalatuni
    redalatuni
    Thử việc văn phòng
    Thử việc văn phòng


    Tổng số bài gửi : 74
    Cảm ơn : 2

    Đợi Ba trở về...! Empty Re: Đợi Ba trở về...!

    Bài gửi by redalatuni 2009-08-05, 09:45

    hiii....ban tvt có thể nhấn 3 phím : Ctrl + Shift + " + " hoac dấu " - " để tăng hoặc giảm nhỏ CỞ CHỮ ....! Hãy mơ ước về một tương lai tươi sáng hơn bằng những gì mình đã và đang thực hiện nhé !
    duongtuanz
    duongtuanz
    Lao công tạp vụ
    Lao công tạp vụ


    Tổng số bài gửi : 6
    Cảm ơn : 2

    Đợi Ba trở về...! Empty Re: Đợi Ba trở về...!

    Bài gửi by duongtuanz 2009-08-05, 12:17

    Cuộc sống đôi khi thật khó khăn, có những lúc ta phải vượt qua những khoảng cách quá lớn để trưởng thành. Và biết đâu đấy lại là khoảng cách lớn nhất trong cuộc đời so với sải chân quá bé nhỏ.
    ThuatDL
    ThuatDL
    Quản trị viên
    Quản trị viên


    Giới tính : Nam
    Tổng số bài gửi : 2137
    Tuổi : 39
    Cảm ơn : 122

    Đợi Ba trở về...! Empty Re: Đợi Ba trở về...!

    Bài gửi by ThuatDL 2009-08-05, 16:58

    duongtuanz đã viết:Cuộc sống đôi khi thật khó khăn, có những lúc ta phải vượt qua những khoảng cách quá lớn để trưởng thành. Và biết đâu đấy lại là khoảng cách lớn nhất trong cuộc đời so với sải chân quá bé nhỏ.
    Hok hiểu rõ lắm???
    Nghe nói khoảng cách lớn nhất chính là khoảng cách giữa "Sống và Chết".
    tvt
    tvt
    Điều hành viên
    Điều hành viên


    Giới tính : Nam
    Tổng số bài gửi : 578
    Tuổi : 34
    Cảm ơn : 117

    Đợi Ba trở về...! Empty Re: Đợi Ba trở về...!

    Bài gửi by tvt 2009-08-05, 17:29

    không khoảng cách giữa sống và chết chỉ cách nhau ngắn lắm , tích tắc à...........
    ThuatDL
    ThuatDL
    Quản trị viên
    Quản trị viên


    Giới tính : Nam
    Tổng số bài gửi : 2137
    Tuổi : 39
    Cảm ơn : 122

    Đợi Ba trở về...! Empty Re: Đợi Ba trở về...!

    Bài gửi by ThuatDL 2009-08-05, 19:22

    tvt đã viết:không khoảng cách giữa sống và chết chỉ cách nhau ngắn lắm , tích tắc à...........
    Bước qua chưa mà bik hay zậy nè? 🆑
    mike_dany
    mike_dany
    Lao công tạp vụ
    Lao công tạp vụ


    Giới tính : Nam
    Tổng số bài gửi : 21
    Cảm ơn : 2

    Đợi Ba trở về...! Empty Re: Đợi Ba trở về...!

    Bài gửi by mike_dany 2009-08-05, 22:23

    thì ai mà chẳng bước qua rồi a Thuật:D lúc anh đi bộ qua đường đấy^^

    Sponsored content


    Đợi Ba trở về...! Empty Re: Đợi Ba trở về...!

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: 2024-11-15, 14:31