Tự dưng mò lại đc cái entry xa lơ xa lắc mà mình đã del... lại hòai niệm...
Nhớ không nhóc, khi...
Em nói anh chat cùng em, chỉ là ngồi nghe em nói linh tinh mọi chuyện,
anh nhận ra trong em một cô bé chững chạc và đầy tự tin trong cách suy
nghĩ. Rồi anh nhận ra rằng trong em có anh, và hình như là trong anh
cũng đang có em.
Nhớ không nhóc, khi...
Anh nói ra câu ấy, trong Line Age II, làng Elven... Anh mất cả 3 giờ
mới có đủ tự tin mà type dòng đó ra, và em thì bắt anh chạy lòng vòng
và chờ hơn 1h mới nhận được câu trả lời. Nó không chỉ đơn thuần là một
câu nói đâu, mà là cả một ngày suy nghĩ đấy.
Nhớ không nhóc, khi...
Em type "^^", chỉ đơn giản là 2 dấu ^ nhưng mang nhiều ý nghĩa lắm.
Nhìn nó anh như nhìn thấy em cười, nụ cười không mang nỗi buồn, không
mang gượng ép, không mang lo lắng... và vì đó là em cười với anh. Hãy
cười nhé, vì khi em cười, em rất xinh.
Nhớ không nhóc, khi...
Em type ow', lu'm, hok... Đáng yêu lắm, cứ như là em đang mắc cỡ vậy...
Và anh ước gì được nhìn thấy em lúc đó, ngượng ngùng hay là đỏ mặt
nhỉ...
Nhớ không nhóc, khi
Em nói hôm nay em rất buồn, buồn nhiều hơn vui. Nhói đấy, vì lần trước,
em cũng nói rằng em buồn... Anh sợ, dù là mơ hồ nhưng anh vẫn sợ... Nói
với anh tất cả, được không? Sợ cái cảm giác không biết gì về em, sợ
rằng em tự dưng biến mất, sợ...
...
Anh ghét khi
Em mệt mà cứ ráng onl. Biết là thời gian rất ít, biết rằng em trân
trọng từng phút từng giây... nhưng còn sức khỏe nữa chứ, cứ "Em không
sao, anh đừng lo" hòai... Hôm trước, khi em im lặng hơn 2h... em có
biết là anh lo lắm không, nếu em xảy ra chuyện gì thì sao... Đừng làm
anh lo chứ...
Anh ghét khi
Em cứ mãi tự trách mình về những chuyện trong quá khứ. Qua rồi, em có
thể thay đổi được quá khứ không? Nếu không thể thì hãy đối đầu với nó,
im lặng và tự dằn vặt mình như thế không phải là cách tốt đâu, có thể
nói với anh mà... Mọi chuyện đều có thể giải quyết được cả.
Biết tại sao
Anh muốn em chat ngòai Y!M cùng anh chứ không phải trong game không? Vì
anh muốn giữ lại những dòng chat ấy, khi nhớ, anh sẽ đọc lại, và cười
một mình. Cả hai ta không có gì hơn ngòai những dòng chat và lòng tin
phải không?... Anh muốn giữ lại 1 cái gì đó, để nhớ, để mong... dù rằng
nó chỉ là những dòng chat.
Biết tại sao
Anh muốn em nói thẳng với anh em buồn hay giận anh chuyện gì đó không?
Vì anh muốn biết mình đã sai những gì, khi đó anh sẽ cố gắng sữa, có
thế anh mới không làm em buồn và giận nữa. Không ai hòan hảo cả, cả em
và cả anh, nếu cứ im lặng mãi thì đến một lúc nào đó nó sẽ làm cho
chúng ta xa nhau. Nói ra để mình hiểu nhau hơn, đừng nghĩ rằng những
câu trách hờn của em sẽ làm anh buồn nhé.
Biết tại sao
Anh không hề hứa với em chuyện gì không? Lời hứa cũng chỉ là lời nói,
nói thì ai cũng nói được. Anh sẽ làm chứ không hứa, và hứa mà không làm
thì thà rằng đừng có hứa phải không. Giữa hứa và làm, anh chọn làm, anh
sẽ làm em hiểu rằng không phải lúc nào cũng cần phải hứa. <Đọc đọan
này coi chừng rối nhá nhóc ^^">
Biết tại sao
Anh cảm ơn em khi em lặng lẽ chờ anh với status "Waiting......!!!"
không? Anh từng ngồi im mà nhìn nó, chỉ là nhìn. Nó có lẽ chả là gì với
ai đó, nhưng lại rất có ý nghĩa với anh. Có ai đã từng trải qua cái cảm
giác chờ đợi, trông mong 1 điều gì đó trong yên lặng chưa, với tất cả
hy vọng và niềm tin... Anh trải qua rồi, và anh hiểu rằng cảm giác của
em lúc đó ra sao. Vì thế, cảm ơn em nhiều lắm nhóc, vì đã
"Waiting...!!!"
Biết tại sao
Anh cho mấy đứa em anh biết nick của em không? Vì anh muốn em biết rằng
anh đang làm gì, để em khỏi lo lắng... Nói chuyện với chúng nó, em có
lẽ sẽ hiểu anh hơn một tí, tin tưởng anh hơn mộtt tí... Và có lẽ chúng
ta cũng sẽ gần nhau hơn một tí...
Biết tại sao
Anh muốn em không xưng "Pi" khi chat với anh mà là "em" không? Dù là Pi
gắn liền với em... như cái nick Gar của anh vậy. Vì như thế anh cảm
thấy cả hai như gần nhau hơn, không xa cách...
....
Có bao giờ em nghĩ là mình đã lựa chọn sai chưa?
Khi mà chọn anh, một người mà em chưa từng gặp mặt, chỉ dựa vào cảm
giác của mình. Khi mà anh cách em những nữa vòng trái đất, chênh nhau
những 12h đồng hồ, khi mà bên đây trời sáng thì bên kia trời tối... Em
từng nói là chỉ là ảo, với lại không biết em có về được VN không nữa,
và có về thì cũng chưa chắc đã đến được với nhau.
Anh nghĩ là mình lựa chọn đúng. Dù là anh chắc cũng chỉ như em, cũng là
cảm giác. Nhưng anh có lòng tin, tin rằng mình sẽ làm được, cho dù đó
là chuyện không tưởng đi chăng nữa, chỉ cần em tin và anh tin... thì
mọi chuyện sẽ vượt qua hết. Chắc sẽ có người nói là viễn vong nhỉ, có
phải là cổ tích đâu mà nói... Nhưng không làm thì chưa biết kết quả,
chuyện gì cũng có thể xảy ra cả.... Phải không?
Có bao giờ em nghĩ rằng tự dưng anh biến mất không?
Khi mà anh và em không có gì hơn 1 lời nói. Xa xôi quá, mơ hồ quá,
phiêu quá... Em không sợ rằng anh sẽ chọn một ai khác... em không thấy
mệt mỏi khi cứ mãi "Waiting...!!!"... không nghe cái câu "Xa mặt cách
lòng" sao...
Anh từng nghĩ thế, nghĩ rằng một ngày nào đó tự dưng em biến mất, chỉ
là một giấc mơ... thóang qua, chỉ là mơ thôi. Cho nên anh ráng hết sức
để mà giữ em... để khỏi phải tiếc nuối khi tự dưng em biến mất... mâu
thuẩn nhỉ...
Là em đấy, không phải là một ai khác đâu. Em nói rằng em tin ở anh, bấy
nhiu đó thôi cũng đủ để anh hiểu tình cảm em dành cho anh rồi.
Cho dù là nữa vòng trái đất, cho dù là không thể gặp nhau, cho dù em có thế nào đi chăng nữa...
Anh luôn tin em.
Nhóc của anh.
Nhớ không nhóc, khi...
Em nói anh chat cùng em, chỉ là ngồi nghe em nói linh tinh mọi chuyện,
anh nhận ra trong em một cô bé chững chạc và đầy tự tin trong cách suy
nghĩ. Rồi anh nhận ra rằng trong em có anh, và hình như là trong anh
cũng đang có em.
Nhớ không nhóc, khi...
Anh nói ra câu ấy, trong Line Age II, làng Elven... Anh mất cả 3 giờ
mới có đủ tự tin mà type dòng đó ra, và em thì bắt anh chạy lòng vòng
và chờ hơn 1h mới nhận được câu trả lời. Nó không chỉ đơn thuần là một
câu nói đâu, mà là cả một ngày suy nghĩ đấy.
Nhớ không nhóc, khi...
Em type "^^", chỉ đơn giản là 2 dấu ^ nhưng mang nhiều ý nghĩa lắm.
Nhìn nó anh như nhìn thấy em cười, nụ cười không mang nỗi buồn, không
mang gượng ép, không mang lo lắng... và vì đó là em cười với anh. Hãy
cười nhé, vì khi em cười, em rất xinh.
Nhớ không nhóc, khi...
Em type ow', lu'm, hok... Đáng yêu lắm, cứ như là em đang mắc cỡ vậy...
Và anh ước gì được nhìn thấy em lúc đó, ngượng ngùng hay là đỏ mặt
nhỉ...
Nhớ không nhóc, khi
Em nói hôm nay em rất buồn, buồn nhiều hơn vui. Nhói đấy, vì lần trước,
em cũng nói rằng em buồn... Anh sợ, dù là mơ hồ nhưng anh vẫn sợ... Nói
với anh tất cả, được không? Sợ cái cảm giác không biết gì về em, sợ
rằng em tự dưng biến mất, sợ...
...
Anh ghét khi
Em mệt mà cứ ráng onl. Biết là thời gian rất ít, biết rằng em trân
trọng từng phút từng giây... nhưng còn sức khỏe nữa chứ, cứ "Em không
sao, anh đừng lo" hòai... Hôm trước, khi em im lặng hơn 2h... em có
biết là anh lo lắm không, nếu em xảy ra chuyện gì thì sao... Đừng làm
anh lo chứ...
Anh ghét khi
Em cứ mãi tự trách mình về những chuyện trong quá khứ. Qua rồi, em có
thể thay đổi được quá khứ không? Nếu không thể thì hãy đối đầu với nó,
im lặng và tự dằn vặt mình như thế không phải là cách tốt đâu, có thể
nói với anh mà... Mọi chuyện đều có thể giải quyết được cả.
Biết tại sao
Anh muốn em chat ngòai Y!M cùng anh chứ không phải trong game không? Vì
anh muốn giữ lại những dòng chat ấy, khi nhớ, anh sẽ đọc lại, và cười
một mình. Cả hai ta không có gì hơn ngòai những dòng chat và lòng tin
phải không?... Anh muốn giữ lại 1 cái gì đó, để nhớ, để mong... dù rằng
nó chỉ là những dòng chat.
Biết tại sao
Anh muốn em nói thẳng với anh em buồn hay giận anh chuyện gì đó không?
Vì anh muốn biết mình đã sai những gì, khi đó anh sẽ cố gắng sữa, có
thế anh mới không làm em buồn và giận nữa. Không ai hòan hảo cả, cả em
và cả anh, nếu cứ im lặng mãi thì đến một lúc nào đó nó sẽ làm cho
chúng ta xa nhau. Nói ra để mình hiểu nhau hơn, đừng nghĩ rằng những
câu trách hờn của em sẽ làm anh buồn nhé.
Biết tại sao
Anh không hề hứa với em chuyện gì không? Lời hứa cũng chỉ là lời nói,
nói thì ai cũng nói được. Anh sẽ làm chứ không hứa, và hứa mà không làm
thì thà rằng đừng có hứa phải không. Giữa hứa và làm, anh chọn làm, anh
sẽ làm em hiểu rằng không phải lúc nào cũng cần phải hứa. <Đọc đọan
này coi chừng rối nhá nhóc ^^">
Biết tại sao
Anh cảm ơn em khi em lặng lẽ chờ anh với status "Waiting......!!!"
không? Anh từng ngồi im mà nhìn nó, chỉ là nhìn. Nó có lẽ chả là gì với
ai đó, nhưng lại rất có ý nghĩa với anh. Có ai đã từng trải qua cái cảm
giác chờ đợi, trông mong 1 điều gì đó trong yên lặng chưa, với tất cả
hy vọng và niềm tin... Anh trải qua rồi, và anh hiểu rằng cảm giác của
em lúc đó ra sao. Vì thế, cảm ơn em nhiều lắm nhóc, vì đã
"Waiting...!!!"
Biết tại sao
Anh cho mấy đứa em anh biết nick của em không? Vì anh muốn em biết rằng
anh đang làm gì, để em khỏi lo lắng... Nói chuyện với chúng nó, em có
lẽ sẽ hiểu anh hơn một tí, tin tưởng anh hơn mộtt tí... Và có lẽ chúng
ta cũng sẽ gần nhau hơn một tí...
Biết tại sao
Anh muốn em không xưng "Pi" khi chat với anh mà là "em" không? Dù là Pi
gắn liền với em... như cái nick Gar của anh vậy. Vì như thế anh cảm
thấy cả hai như gần nhau hơn, không xa cách...
....
Có bao giờ em nghĩ là mình đã lựa chọn sai chưa?
Khi mà chọn anh, một người mà em chưa từng gặp mặt, chỉ dựa vào cảm
giác của mình. Khi mà anh cách em những nữa vòng trái đất, chênh nhau
những 12h đồng hồ, khi mà bên đây trời sáng thì bên kia trời tối... Em
từng nói là chỉ là ảo, với lại không biết em có về được VN không nữa,
và có về thì cũng chưa chắc đã đến được với nhau.
Anh nghĩ là mình lựa chọn đúng. Dù là anh chắc cũng chỉ như em, cũng là
cảm giác. Nhưng anh có lòng tin, tin rằng mình sẽ làm được, cho dù đó
là chuyện không tưởng đi chăng nữa, chỉ cần em tin và anh tin... thì
mọi chuyện sẽ vượt qua hết. Chắc sẽ có người nói là viễn vong nhỉ, có
phải là cổ tích đâu mà nói... Nhưng không làm thì chưa biết kết quả,
chuyện gì cũng có thể xảy ra cả.... Phải không?
Có bao giờ em nghĩ rằng tự dưng anh biến mất không?
Khi mà anh và em không có gì hơn 1 lời nói. Xa xôi quá, mơ hồ quá,
phiêu quá... Em không sợ rằng anh sẽ chọn một ai khác... em không thấy
mệt mỏi khi cứ mãi "Waiting...!!!"... không nghe cái câu "Xa mặt cách
lòng" sao...
Anh từng nghĩ thế, nghĩ rằng một ngày nào đó tự dưng em biến mất, chỉ
là một giấc mơ... thóang qua, chỉ là mơ thôi. Cho nên anh ráng hết sức
để mà giữ em... để khỏi phải tiếc nuối khi tự dưng em biến mất... mâu
thuẩn nhỉ...
Là em đấy, không phải là một ai khác đâu. Em nói rằng em tin ở anh, bấy
nhiu đó thôi cũng đủ để anh hiểu tình cảm em dành cho anh rồi.
Cho dù là nữa vòng trái đất, cho dù là không thể gặp nhau, cho dù em có thế nào đi chăng nữa...
Anh luôn tin em.
Nhóc của anh.