Khi nhắc tới nơi mình sống, tôi rất tự hào về Đàlạt, một cách ko ngại ngần mà nói rằng, tôi yêu *em* như người tình.
thanh nhẹ, khoan thai và ảo ảnh là những gì tôi biết về *em* qua những áng thơ, nhạc hay từ những cảm nhận khi tiếp xúc với người bản xứ và vùng đất ôn đới này.
Các bạn có nghĩ vậy ko? Tôi gắn bó với *em* 3 năm khi học đại học và rồi, tôi cảm thấy đây là nơi dừng chân của mình, để sao cho, "thứ tương lai" của vội vàng, bon chen đừng xâm lấn vào tâm trí. Một sự lựa chọn tốt ko chỉ dừng lại ở điều kiện bên ngoài mà bên trong bản thân tôi thúc đẩy tới chuyện ấy nhiều hơn, có lẽ đó là sự tự thỏa mãn?
Tôi tâm sự vậy thôi, bởi topic này có thể là "mảnh đất mở" cho nhiều tâm hồn *gần thiên nhiên* hơn.
Xin khởi tiếp.
thanks
thanh nhẹ, khoan thai và ảo ảnh là những gì tôi biết về *em* qua những áng thơ, nhạc hay từ những cảm nhận khi tiếp xúc với người bản xứ và vùng đất ôn đới này.
Các bạn có nghĩ vậy ko? Tôi gắn bó với *em* 3 năm khi học đại học và rồi, tôi cảm thấy đây là nơi dừng chân của mình, để sao cho, "thứ tương lai" của vội vàng, bon chen đừng xâm lấn vào tâm trí. Một sự lựa chọn tốt ko chỉ dừng lại ở điều kiện bên ngoài mà bên trong bản thân tôi thúc đẩy tới chuyện ấy nhiều hơn, có lẽ đó là sự tự thỏa mãn?
Tôi tâm sự vậy thôi, bởi topic này có thể là "mảnh đất mở" cho nhiều tâm hồn *gần thiên nhiên* hơn.
Xin khởi tiếp.
thanks