....Đau....!
...Đau đến tê tái...
...Buồn....!
....Buồn phát khóc....
....Nhớ....!
....Nhớ đến da diết....
...Em à...giờ này em đang làm gì nhỷ....
Anh nhớ em nhiều lắm....cứ nghĩ đến em là trái tym anh đau đớn.....Anh đã nghĩ mỳnk phải quên em thôy...phải xa rời em thôy...Nhưng anh pýk anh không thể làm được điều đó....khi hằng đêm nước mắt anh chực rơi...vì nhớ....vì anh nhớ em...
...Anh pýk anh không thể...khi trái tym anh đau thắt lại...khi anh lo lắng...chẳng muốn làm gì....cứ thờ ơ, vô hồn....vì nghe tyn em ốm....Anh chỷ muốn đến bên em...muốn nhìn thấy em....Anh chỷ muốn nhỳn em một lần thôi...một phút thôi...Nhưng anh lại cầu mong em không nhỳn thấy anh....
Anh không muốn anh pýk rằng anh chưa thể quên em....Anh không muốn em pýk rằng anh yếu đuối....
....Anh viết ra điều này...chỷ để nhẹ lòng vậy thôy....Dù anh có tỏ ra cứng rắn thế nào...nhưng thật lòng anh không thể quên em....Một vết thương mang suốt cả cuộc đời...Yêu một người, đau một đời...
...Đau đến tê tái...
...Buồn....!
....Buồn phát khóc....
....Nhớ....!
....Nhớ đến da diết....
...Em à...giờ này em đang làm gì nhỷ....
Anh nhớ em nhiều lắm....cứ nghĩ đến em là trái tym anh đau đớn.....Anh đã nghĩ mỳnk phải quên em thôy...phải xa rời em thôy...Nhưng anh pýk anh không thể làm được điều đó....khi hằng đêm nước mắt anh chực rơi...vì nhớ....vì anh nhớ em...
...Anh pýk anh không thể...khi trái tym anh đau thắt lại...khi anh lo lắng...chẳng muốn làm gì....cứ thờ ơ, vô hồn....vì nghe tyn em ốm....Anh chỷ muốn đến bên em...muốn nhìn thấy em....Anh chỷ muốn nhỳn em một lần thôi...một phút thôi...Nhưng anh lại cầu mong em không nhỳn thấy anh....
Anh không muốn anh pýk rằng anh chưa thể quên em....Anh không muốn em pýk rằng anh yếu đuối....
....Anh viết ra điều này...chỷ để nhẹ lòng vậy thôy....Dù anh có tỏ ra cứng rắn thế nào...nhưng thật lòng anh không thể quên em....Một vết thương mang suốt cả cuộc đời...Yêu một người, đau một đời...